“Lát nữa Gia Lặc và Gia Nặc kéo con bò rừng về hang, Tác Á sẽ dẫn đường... thôi quên đi. Hách La sẽ dẫn đường. Tác Á và Kiệt Lạp chịu trách nhiệm bảo vệ hậu phương.” Hoắc Bắc kiểm tra sơ qua người của Tề Sở, xác nhận cậu không bị thương, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Sau khi sắp xếp xong cho bầy sói, nó quay đầu nhìn về hướng đàn bò rừng vừa rời đi.
"Ngươi đang nhìn cái gì?" Tề Sở bối rối đi tới. Cậu đã dần dần hòa nhập vào bầy sói, không nhận ra mình càng ngày càng giống một con sói hoang. Cậu nhìn theo ánh mắt của Hoắc Bắc, chỉ thấy dấu vết chạy qua của đàn bò rừng in rõ trên lớp tuyết mềm, còn bản thân đàn bò thì đã đi xa từ lâu.
“Mùa xuân sắp đến, tuần lộc đang chuẩn bị rời khỏi khu vực này, đi về phía bắc, chúng cũng sẽ đi ngang qua đây.” Hoắc Bắc ngửi mùi trên mặt đất, sau đó quay đầu nói: “Bình thường chúng sẽ sinh con và thay lông dọc đường, đợi đến mùa đông lại quay trở về.”
Sự di cư của tuần lộc rất lớn, nhưng sự rời đi của tuần lộc cũng đồng nghĩa với việc bầy sói có ít thức ăn hơn. May mắn thay, vào mùa xuân và mùa hè, các loài động vật sẽ ngày càng hoạt động nhiều hơn, mang lại nhiều con mồi cho bầy sói, đủ để chúng không phải chịu đói.
Hoắc Bắc cũng có thể cảm nhận được mùa xuân đang đến, băng tuyết đang dần tan chảy, nó đã bắt đầu rụng lông, sắp bước vào thời kỳ thay lông.
Sói rụng rất nhiều lông vào mùa xuân, dần dần thay thế bằng lớp lông mỏng thích nghi với mùa hè. Tuy nhiên, quá trình này không thể nói là dễ nhìn chút nào. Trước đây, Hoắc Bắc chưa bao giờ lo lắng về điều này, đây là lần đầu tiên nó lo ngại mình có thể bị rụng trọc lông.
Mặc dù nó chưa bao giờ bị hói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play