Hoắc Bắc thật sâu nhìn Tác Á, giọng điệu có chút khó hiểu: "Sao ngươi có thể tin được?"
Tác Á nghiêng đầu một cách không hiểu, quay đầu nhìn Tề Sở đã phát hiện cậu đang liếm móng vuốt vui vẻ, bắt đầu chơi với cái đuôi. Nó hỏi: "Nó cũng mất khả năng định hướng sao?"
"Thả ra liền biến mất, trong nháy mắt có thể đi lạc." Hoắc Bắc tóm tắt hoàn mỹ trong hai câu.
Nó không quên chuyện trước đây khi Tề Sở đi tuần tra lãnh thổ, đi một hồi rồi bị lạc. Nếu không nhờ may mắn, đúng lúc gặp được bầy sói của nó, có lẽ khi chúng gặp lại, Tề Sở đã là một bộ xương rồi, không bị thú dữ ăn thịt thì cũng bị đói mà chết.
Hoắc Bắc đưa hai con này trở lại nơi nghỉ ngơi, nhưng nó hoàn toàn không nghi ngờ gì, hai con này vẫn không biết đường, một con vì bị thương, một con vì bẩm sinh.
Trong một bầy sói có tới hai con sói không biết đường đi. Cái đuôi của Hoắc Bắc rủ xuống phía sau, nhắm mắt lại, tạm thời gạt vấn đề này ra khỏi đầu.
Con hươu hoang bị kéo về cũng được Tề Sở tặng cho Hoắc Bắc. Tề Sở luôn luôn đem đồ đến trước mặt Hoắc Bắc, Hoắc Bắc mỗi lần ít nhiều gì cũng sẽ ăn một ít. Trong mắt bầy sói, đây gần như đã trở thành điều mặc định.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play