Khi Tề Sở nhìn thấy con báo hoa này, cậu liền nhớ đến bộ phim tài liệu về thảo nguyên Châu Phi mà cậu từng xem trong lớp học trước đây. Những con báo hoa trên đó săn mồi với thân hình uyển chuyển, tốc độ nhanh như chớp, kéo con mồi lên cây, đúng nghĩa là những kẻ săn mồi đỉnh cấp.
Còn con báo ăn mặc sặc sỡ trước mặt lại khác, ngay cả xương và cơ bắp của nó cũng không giống một con báo hoa bình thường. Những dấu hiệu nhân tạo trên người nó rõ ràng là rất nặng. Con báo đang chăm chú nhìn Tề Sở và bầy sói, trông cực kỳ cảnh giác, móng vuốt của nó bấu chặt xuống đất, nhưng dường như không có ý định tấn công trước.
So với Iman, con báo hoa này rõ ràng là một con vật đã được con người nuôi dưỡng, mất đi ý thức về nguy hiểm, thậm chí cũng chẳng còn nhiều kỹ năng săn mồi đặc trưng của loài báo hoa.
"Đây là bạn của ta." Iman nói: "Nhưng giờ nó đã bị bỏ rơi rồi."
Gia Lặc ở bên cạnh, vẫy vẫy đuôi, không để tâm đến những lời của Iman. Đối mặt với con vật lạ trông hơi giống báo tuyết nhưng rõ ràng không phải báo tuyết này, bầy sói lập tức cảnh giác gấp bội.
Con báo hoa này không quen với cái lạnh giá của vùng Siberia, trên người nó bám đầy tuyết, toàn thân run rẩy vì lạnh. Ánh mắt nó không rời khỏi Iman, vì ở nơi này, Iman là người duy nhất mà nó quen thuộc.
Iman chuẩn bị rời đi, con báo hoa mai này cũng rất ngoan ngoãn, dù cả người đã lạnh đến run rẩy, nhưng vẫn theo sau lưng của Iman, bước chân trên tuyết lúc sâu lúc nông, đuôi khẽ đung đưa hai cái, giữ thăng bằng cho bản thân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play