Trước cuộc chiến này, Tề Sở đã không ngừng nhắc đi nhắc lại với Hoắc Bắc về sức sát thương của súng và đạn. Hoắc Bắc thông minh như vậy, không thể nào không hiểu được, nhưng dù biết rõ hậu quả, nó vẫn không hề do dự lao ra chắn trước mặt Tề Sở.
Tề Sở thoáng ngẩn người, nhưng ngay lập tức phản ứng, lao lên phía trước. Iman cũng không chậm trễ, lao đến cắn gãy cổ của tên đàn ông. Tiếng xương gãy vang lên, cổ của hắn vặn vẹo một cách kinh hoàng.
Tên săn trộm cuối cùng chế.t dưới móng vuốt của Iman, coi như là quả báo cho kẻ ác cuối cùng đã đến.
Những con sói khác đều vây quanh Hoắc Bắc. Hoắc Bắc nằm trước mặt Tề Sở, không cảm thấy đau đớn, nhưng hoàn toàn mất hết sức lực. Nó không muốn làm Tề Sở lo sợ, nhưng tác dụng của loại thuốc này quá mạnh, khiến nó không thể chống đỡ.
“Trúng đạn thì khả năng cao sẽ chế.t.” Lời này, mười mấy phút trước Tề Sở còn nhắc đi nhắc lại, Hoắc Bắc luôn gật đầu tỏ vẻ hiểu. Dù rất cẩn thận, nó vẫn ngã vào bẫy lớn này.
Đuôi của Tề Sở đã cụp xuống. Cậu không nhận ra rằng đôi chân mình đang run rẩy, chỉ biết cúi đầu xuống hít hà xem vết thương của Hoắc Bắc. Khi không ngửi thấy mùi máu hay thấy vết thương nào, cậu mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Nếu là đạn, chắc chắn sẽ có vết thương và máu, nhưng không có hai thứ đó. Có thể đây là loại thuốc giống như thuốc kích thích hoặc thuốc mê Arthur từng dùng trước đây. Nhìn tình trạng của Hoắc Bắc, khả năng cao đó là thuốc mê.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play