Dưới chân núi, trong căn nhà gỗ nhỏ, một đàn Husky đang kéo xe trượt tuyết trở về. Khi nhìn thấy Gia Nặc, chúng đồng loạt tru lên “ngao ô”, có lẽ là do con sói này dễ chịu hơn con sói trước rất nhiều, ít nhất thì con này sẽ không bỗng dưng mở miệng nói mấy câu hù dọa chúng.
Có lẽ vì sự hiện diện của Tề Sở, Gia Nặc nhìn đàn Husky nhỏ hơn mình một vòng nhưng lại không hề khó chịu. Nó thậm chí còn rất kiên nhẫn, có lẽ nhờ việc đám Husky này tuy nghịch ngợm nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với tên em trai ngốc nghếch của nó.
“Đến đây nào! Ăn cơm thôi!” Ông già cầm cái chậu bước đến, hô lớn hai tiếng. Đàn Husky liền chạy tới, vây quanh ông, một vài con tinh nghịch thậm chí còn cắn vào đôi ủng của ông.
Ông già bật cười, túm lấy gáy một con Husky rồi nhẹ nhàng đẩy nó ra. Ông nói: “Có đói không hả?”
“Ngao ô, ngao ô, ngao ô——” con Husky phát ra những tiếng tru ngắn như tiếng sói con.
Ông già lắc đầu, đưa tay xoa đầu con Husky, rồi quay sang nhìn Gia Nặc ở bên cạnh. Gia Nặc lúc nào cũng nhìn về phía bên kia ngọn núi, nơi nó rất muốn quay trở lại.
“Sao thế? Không đói à?” Ông già đi đến, quỳ xuống một chân, đặt chậu thịt trước mặt Gia Nặc. Tính cách của Gia Nặc khác với Arnold. Nó ít nói và cũng không “ngứa miệng” như Arnold, vì vậy chưa từng bị ông già dùng chậu sắt đập đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT