“Ngươi định rời khỏi đây à?” Hoắc Bắc trò chuyện với Arnold một chút, đại khái hiểu được ý định của Arnold. Chuyện này Hoắc Bắc cũng không có ý định ngăn cản, dù sao đây cũng là chuyện nội bộ của bầy sói khác. Chỉ là Hoắc Bắc có chút tò mò: “Trở về căn nhà gỗ à?”
“…” Arnold im lặng một lúc rồi mới nói: “Không phải ai cũng giống như ngươi, dắt theo cả một bầy sói đi ăn nhờ uống nhờ. Ta thì khác, ta phải dẫn chúng đi tìm một lãnh địa mới.”
Lãnh địa này từng xuất hiện thợ săn trộm một lần, đối với Arnold, nơi đây quá nguy hiểm. Nó từng thấy những tên săn trộm ấy, chứng kiến cảnh bọn chúng bắt chó rồi ăn thịt chó.
"Ừ." Hoắc Bắc trả lời có chút lơ đãng, thật ra chuyện Arnold rời đi lúc nào hay sẽ đến đâu không khiến nó quan tâm. So với Arnold, Hoắc Bắc chỉ muốn được ở bên cạnh thân thiết với Tề Sở thêm chút nữa. Trên người Tề Sở có dấu vết của nó, ai nhìn vào cũng sẽ biết rằng Tề Sở là bạn đời của Hoắc Bắc.
Bộ dạng ấy tất nhiên lọt vào mắt của Arnold. Arnold liếc nhìn Hoắc Bắc, rồi nhìn sang Gia Lặc bên cạnh đang cảnh giác với mình, khẽ nheo đôi mắt sói lại. Nó quay lại nhìn Hoắc Bắc nói: “Không đến mức đó chứ? Ngươi thật sự tin vào chuyện đó à?”
Còn chuyện nào thì cả hai đều tự biết rõ trong lòng.
Hoắc Bắc khẽ nâng mí mắt, chỉ dùng chưa đầy ba giây để liếc mắt nhìn Arnold, giọng điệu lạnh lùng: “Ừ, nên là ta có nên tính sổ với ngươi không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play