Tề Sở tự mình có thể đứng dậy đi lại, nhưng việc này hoàn toàn khác với việc bị ông già nắm lấy một chân bắt phải đi bằng hai chân sau. Còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì ông già đã quăng cậu vào trong chuồng chó. Cậu chỉ có thể trơ mắt nhìn Hoắc Bắc càng lúc càng xa mình.
Hoắc Bắc có chút choáng váng vì vết thương bị viêm nhiễm. Nó vô thức đưa móng vuốt ra, cố gắng nắm lấy Tề Sở, nhưng hoàn toàn vô ích.
"Trước đây mày rất ngoan, nhưng sống với bọn sói hoang lâu ngày, học được đầy thói xấu." Ông già ngồi bệt xuống đất, đưa tay nắm lấy tai Tề Sở. Đôi tai vốn rất nhạy cảm, Tề Sở theo phản xạ muốn né đi, nhưng tay ông già quá khỏe. Để không bị đau thêm, Tề Sở đành nhẫn nhịn, cúi đầu tỏ vẻ ngoan ngoãn nghe ông già dạy dỗ.
"Chạy chơi ngoài kia mà không về nhà? Nhìn mày xem... còn giống một con chó kéo xe chút nào không? Công việc của mày là gì, trách nhiệm của mày đâu? Mày là chó kéo xe, không giống đám sói hoang kia, mày có nhà." Ông già ngồi xuống bắt đầu nói chuyện nghiêm túc với Tề Sở, tay chỉ vào mấy con chó kéo xe khác: "Nhìn nó, nó, cả nó nữa... ai cũng là chó kéo xe, sao chỉ có mày là thích chơi bời như vậy?"
Tề Sở lắc lắc đôi tai đầy lông của mình, quay đầu nhìn một vòng mấy con chó kéo xe xung quanh, lại nhìn ông già đang nghiêm túc dạy bảo mình, đột nhiên cảm thấy mình nên phản ứng lại.
Vì vậy, cậu giơ chân lên, đặt lên cánh tay của ông già, nhẹ nhàng vỗ vỗ nói: "Thư giãn đi ông già, động vật luôn có sự đa dạng, Husky cũng vậy."
Ông già chỉ thấy con Husky nhà mình giơ chân lên móc vào người mình, rồi cứ thế hú hét lung tung. Với kinh nghiệm nuôi Husky nhiều năm, ông cho rằng con chó này chắc chắn đang chửi thề, hơn nữa còn là những lời rất khó nghe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play