Buổi tối, Gia Lặc hiếm khi nằm bên cạnh Gia Nặc, thỉnh thoảng liếm lông trên người Gia Nặc, hy vọng điều này có thể giúp Gia Nặc cảm thấy dễ chịu hơn. Chốc chốc, nó lại lẩm bẩm một cách không hài lòng: “Ngươi thật vô dụng, anh trai à.”
Đuôi của Gia Nặc nhẹ nhàng cử động một chút rồi lại rũ xuống không còn sức lực.
“Ngày mai ngươi muốn ăn gì?” Gia Lặc nhìn vào đuôi của Gia Nặc rồi quay đầu, không tình nguyện liếm bộ lông của Gia Nặc hỏi nhỏ: "Hươu rừng? Hay là nai sừng tấm......"
“Ngày mai rồi sẽ ổn thôi.” Gia Lặc thì thầm.
*
"Sao tôi lại cảm thấy như có thứ gì đó đang theo dõi mình vậy? Chẳng lẽ là do tôi tưởng tượng ra thôi à?” Tóc xoăn bước đi vài bước rồi dừng lại, theo phản xạ, anh ta quay đầu nhìn về phía bụi cây phía sau nhưng chẳng thấy gì.
“Ở nơi hoang vu này, ngoài dã thú ra thì còn có thể là gì nữa?” Tóc vàng cũng cảm thấy bực bội, giống như họ cứ đi vòng quanh mãi. Người đàn ông cao lớn đi phía trước bỗng nhiên dừng lại. Tóc vàng đang đi phía sau không kịp phản ứng, đâm sầm vào lưng của người đàn ông cao lớn làm hắn ta nổi giận. Ngay lập tức, hắn ta quay lại và tát một cái vào mặt tóc vàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play