“...” Con sói hoang quay đầu đi, im lặng không trả lời.
Một tiếng gầm gừ trầm thấp phát ra từ cổ họng của Gia Lặc. Chân trước của nó cào xuống đất, thân mình hạ thấp, biểu hiện rõ tư thế sẵn sàng tấn công. Con sói hoang bị nhốt trong hố khi thấy bộ dạng này của Gia Lặc cũng bắt đầu nhe răng nanh, nhưng khi thấy cả Hách La và Gia Lặc cùng tỏ rõ ý định tấn công, nó do dự trong chốc lát. Cái đuôi của nó vì sợ hãi mà hơi co lại, kẹp chặt vào phía sau.
“Là Tula đưa các ngươi trở về.” Hoắc Bắc nói câu này không phải là câu hỏi, mà là lời khẳng định. Hắn tiếp lời: “Nó đang ở đâu?"
Con sói hoang đúng là có cốt khí, nó không lên tiếng, cũng không trả lời.
Nhưng rõ ràng chiêu này chẳng có tác dụng gì với Hoắc Bắc. Hoắc Bắc chỉ thuận miệng hỏi thôi, nếu con sói hoang này đã không trả lời, Hoắc Bắc cũng không ép buộc. Nó cắp lấy Tề Sở, xoay người bước đi, ra vẻ không hề quan tâm. Còn Gia Lặc và Hách La lập tức tiến lên, hai con sói cúi thấp nửa thân trên, để lộ hàm răng nanh sắc nhọn, mắt dán chặt vào con sói hoang kia, hiển nhiên đang tính toán nên tấn công từ đâu.
"Đợi đã." Tề Sở đột nhiên nghĩ ra điều gì, cậu hạ giọng nói: "Ngươi muốn biết vị trí của Tula phải không?"
"Ừ." Hoắc Bắc đáp một tiếng, nó lại nói: "Nhưng không biết cũng chẳng sao, nó không thể gây ra mối đe dọa cho ta."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT