Gia Lặc đã tiết lộ bí mật lớn nhất trong lòng mình cho Hoắc Bắc, nhưng Hoắc Bắc lại cảm thấy chắc chắn đầu óc của Gia Lặc có vấn đề, nếu không thì làm sao có thể nói ra chuyện hoang đường như vậy?
“Lão đại?” Thấy Hoắc Bắc quay lưng bỏ đi, Gia Lặc vội vàng đuổi theo: “Ngươi không ngạc nhiên sao? Không thấy sốc sao? Sao lại dửng dưng như vậy chứ?”
Phản ứng của Hoắc Bắc trong mắt Gia Lặc chính là dửng dưng, khiến Gia Lặc khó mà tin nổi. Đối với bầy sói, chúng cực kỳ chung thủy và bảo vệ bạn đời, vậy mà giờ nghe tin bạn đời đang mang thai lại chẳng có chút phản ứng gì cả.
“Ta đúng là khá bất ngờ, nhưng không phải vì chuyện của Tề Sở.” Hoắc Bắc quay đầu lại, bình thản nhìn Gia Lặc, trong ánh mắt là điều gì đó mà Gia Lặc không hiểu được. Hoắc Bắc nói: “Nói đi, trước khi đến đây, ai đã đánh vào đầu ngươi? Đã dặn bao nhiêu lần rồi, đừng đánh vào đầu, khó mà chữa được đấy.”
Ví như Tác Á, kể từ khi bị thương ở đầu, dưỡng thương lâu như vậy mà vẫn là một người mù đường.
Hoắc Bắc vốn đã có bóng ma tâm lý với chuyện bị thương ở đầu này.
"..." Gia Lặc không thể tin lùi lại một bước. Nó cuối cùng cũng hiểu được ý của Hoắc Bắc, lắc đầu nói: "Lão đại, ngươi không tin ta."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT