Con hổ thè chiếc lưỡi gai ra liếm vào vết thương của Arnold, khiến người nó run lên một cái, vội vàng tránh ra. Nó nhìn vết thương của mình, đã khó khăn mới cầm máu được, giờ lại nứt ra, tức giận gầm nhẹ về phía con hổ.
Con hổ ngừng lại một lát, lùi về sau một bước, nửa nằm xuống bên cạnh, không nói lời nào.
"Ban đầu ta định dùng ngươi để đe dọa Hoắc Bắc, buộc đàn sói của nó nhường đất, không ngờ ta lại gặp vấn đề trước." Arnold vừa hít thở mạnh vừa liếm lông xung quanh vết thương, ánh mắt sói hẹp dài đầy nghi hoặc: "Con chó kia rốt cuộc đã làm thế nào để khiến Hoắc Bắc thích nó nhỉ? Thật sự không hiểu nổi, sói và chó, thật thú vị."
Con hổ không thể hiểu những lời của Arnold, nó chỉ nằm im lặng bên cạnh, nghe mà không nói gì.
Đối với nó, Arnold là người bạn duy nhất.
Arnold đã trốn đến rìa lãnh thổ của Hoắc Bắc để tránh bị tân Lang Vương trong bầy sói của mình tìm thấy. Nó liếm vết thương, cuộn tròn cơ thể lại. Chỉ ở đây, tân Lang Vương mới không thể tìm thấy nó, vì khi bầy sói đánh nhau, rõ ràng Hoắc Bắc sẽ có lợi thế lớn hơn. Tuy nhiên, vấn đề duy nhất là phải tránh bị Hoắc Bắc phát hiện, nếu không nó sẽ mất mạng.
Hiện tại, con hổ này là lá bài cuối cùng của Arnold. Dù vì tình bạn hay lý do nào khác, nó thực sự cần con thú ăn thịt tuy không phải đồng loại nhưng cũng là động vật săn mồi đỉnh cấp, để bảo vệ sự an toàn và nguồn thức ăn của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT