Con chó Husky khôi ngô này, với vẻ mặt dịu dàng, ánh mắt chân thành nhìn thẳng vào Gia Lặc. Gia Lặc mở miệng như muốn nói gì đó, cuối cùng lại gật đầu thật nghiêm túc, đáp: “Tề Tề, ngươi thật sự rất yêu lão đại, đối xử với lão đại tốt quá.”
Thấy Gia Lặc lại một lần nữa bị qua mặt, Tề Sở thở phào nhẹ nhõm. Ít nhất là tạm thời, bí mật hoang đường này vẫn được giữ kín.
Nhưng đúng lúc Tề Sở chuẩn bị rời đi, Gia Lặc bất ngờ lên tiếng: “Tề Tề, sói mang thai cần hơn 60 ngày, tính ra thì, ngươi chắc sắp sinh rồi.”
Tề Sở suýt chút nữa thì đâm đầu vào tảng đá bên cạnh. Gương mặt cứng đờ, cậu quay đầu lại, nói: “Ừm, sắp… sắp sinh rồi.”
Cậu vốn tưởng rằng sói cũng mang thai giống như con người, kéo dài mười tháng, nhưng không ngờ lại chỉ có hai tháng. Điều này khiến thời gian còn lại của Tề Sở trở nên vô cùng ít ỏi. Cậu ủ rũ nhìn xuống bụng mình, trong đó ngoài thức ăn ra thì toàn là nội tạng, làm sao có thể chứa nổi một con sói con đây?
Khi bước ra khỏi bụi rậm, cậu tình cờ gặp Hoắc Bắc đang tiến về phía này. Hoắc Bắc nhẹ nhàng liếm Tề Sở, rồi nói: "Đi ăn nai sừng tấm đi."
Sự dịu dàng của Hoắc Bắc, đối với Tề Sở mà nói, giống như một con dao treo trên đầu, không biết lúc nào sẽ rơi xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT