Minh Châu vô cùng thành tâm, đối với một người đã trải qua sinh tử như nàng thì những chuyện tâm linh này nàng vô cùng tin tưởng.
Nàng chẳng ước nguyện gì cao sang nàng chỉ mong rằng cuộc sống sau này của mình có thể sống an yên, nếu như đây là hạnh phúc của nàng thì nàng sẽ vui vẻ chấp nhận và không lảng tránh nữa.
Đình Viễn cũng cầm cho mình một giải lụa đỏ, Y cũng vô cùng chú tâm vào nó, ước nguyện đời này chỉ muốn một đời một đôi mãi mãi không chia lìa, bởi vì Y rất sợ mọi chuyện sẽ xảy ra như kiếp trước.
Hai người vừa cùng lúc viết xong, Đình Viễn muốn giúp nàng treo nhưng Minh Châu từ chối, nàng muốn tự mình treo nó lên như thế mới thể hiện được lòng thành của mình.
Đình Viễn không nói hai lời liền bế nàng lên, chỉ một loáng hai người đã ở trên cây, ở chỗ cao nhất, Y cười rồi nói :
"Ớ dưới có nhiều dải rồi, trên này ta thấy còn thưa thớt, nàng hãy mau treo nó lên rồi đọc lời ước ra như thế mới linh nghiệm ".
Minh Châu tin tưởng vội làm theo lời chàng, nàng nhẹ nhàng treo dải lụa lên một cách cần thận, nàng sợ răng nếu mình buộc lỏng lẻo thì dải lụa sẽ bay đi mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT