Nhìn vẻ bối rối của nàng , Mạc Đình Viễn lắc đầu nói :
"Nàng nghĩ đi đâu vậy, ra chưa bao giờ có ý kiến về chuyện này, hôn sự này từ khi nàng sinh ra đã có, ta cảm thấy đó là nhân duyên, là duyên phận của ta và nàng chứ không phải sự ép buộc hay mục đích gì khác, đối với ta nàng đã là thê tử của ta từ lâu rồi, nàng đừng suy nghĩ linh tinh nữa ".
Trong đầu Minh Châu như ngàn con đom đóm bay trước mặt, đây có thể nói là lời nói thật lòng của Y hay sao, giá mà đời trước nàng có thế nghe được tận tai thì có lẽ nàng đã vui mừng lắm, nhưng thật là đáng tiếc, nàng thở dài nói :
"Đấy là bây giờ huynh suy nghĩ thế thôi, nhưng sau này huynh gặp được ý trung nhân của mình thì mọi việc sẽ khác.
Thật sự giữa ta và huynh chưa có sự hiểu biết về nhau, tình cảm giữa hai bên đều không có nên sợ rằng sẽ khó lâu bền.".
Mạc Đình Viễn lắng nghe chăm chú lời nàng nói, như đã quyết tâm Minh Châu nói tiếp :
"Bây giờ còn sớm để nói về chuyện này, nhưng nếu một hai năm nữa huynh có người trong lòng thì hãy nói sớm cho ta, ta sẽ xin với phụ hoàng và mẫu phi thu hồi thánh chỉ ban hôn lại lúc đó hai ta sẽ không có ràng buộc, huynh thấy sao ?".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play