Sau giờ Hợi, Cố Nghi sau khi rửa mặt chải tóc xong, lên giường chuẩn bị nghỉ ngơi.
Cô liếc nhìn vết thương trên chân mình, nhẹ nhàng chạm vào. Chỗ da thịt ở vết sẹo vẫn còn phồng lên, mềm mềm.
Màu sắc vết sẹo đỏ nâu xen lẫn, trông thật sự không đẹp. Dù Hồ Y chính đã bốc cho cô thuốc mỡ trị sẹo, nhưng cô cảm thấy vết sẹo này chắc chắn sẽ lưu lại vĩnh viễn. May mà vết thương ở trên chân, bình thường cũng không có ai nhìn thấy. Chỉ là theo quy củ trong cung, cơ thể có sẹo thì không được diện kiến hoàng thượng, có vẻ sau này cô sẽ không còn được hầu hạ hoàng thượng ngủ nghỉ nữa...
Trong lòng Cố Nghi bỗng có một cảm giác nhẹ nhõm như trút bỏ được gánh nặng. Cặp đôi chính thức trong truyện đã bắt đầu bước vào tuyến tình cảm rồi, cô không thể để mình nuôi dưỡng bất kỳ vọng tưởng nào không nên có với Tiêu Chó nữa, cô phải kiên trì đi đến hết tình tiết câu chuyện, rồi vui vẻ xuất cung để làm một quý bà giàu có hạnh phúc!
Cô ngẩng đầu lên thì thấy Đào Giáp cầm một khay gỗ đen bước vào tẩm điện, tươi cười nói: “Ti sức ti vừa gửi cho Tiệp dư một đôi găng tay thêu.”
Găng tay?
Cố Nghi nhìn sang, quả nhiên trên khay có đặt một đôi găng tay lụa màu xanh trà, trên đó thêu đơn giản hai nhành mai trắng, trông rất mượt mà, nhưng găng tay không có ngón, chỉ có một dải lụa màu trắng buộc ở cổ tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play