Trong lòng Diêu Xuân Nương thấy buồn cười, nhưng bên ngoài lại tỏ ra rất bất đắc dĩ: “Vậy phải làm sao đây?”
Nàng chớp mắt vài lần, muốn rơi ra hai giọt nước mắt, nhưng Tề Thanh lúc này ngồi ngay trước mặt, nàng chỉ thấy an tâm, thực sự không thể khóc nổi.
Tề Thanh từ tốn nói: “Nếu ngươi thật, thật sự không muốn theo, theo ta, ta cũng không ép, ép buộc, nương gia của ngươi không, không phải vẫn còn, còn nhà còn đất sao, bán đi trả ta cũng, cũng được, ta sẽ cho, cho ngươi thêm ba, ba đến năm ngày, ngày để bán nhà, nhà và đất.”
Ý tưởng này tệ hơn cả cơm thừa canh cặn, chuyện cô nương đã gả đi, sao lại phải bán nhà bán đất.
Đất đai và nhà cửa quý giá hơn tính mạng, mất đi cái gì cũng không thể mất đi mảnh đất dưới chân và nóc nhà trên đầu.
Mọi người có mặt đều hiểu rõ Diêu Nhị Đông và Diêu Đại Hải đang tính toán tài sản của Diêu Xuân Nương, lời của Tề Thanh rơi vào tai Diêu Đại Hải, ít nhiều có chút châm chọc.
Nhưng đến lúc này, dù lời nói có làm ông ta đau lỗ tai, ông ta cũng không thể nói gì, chỉ có thể giữ sắc mặt khó coi mà nhẫn nhịn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play