Diêu Xuân Nương và Diêu Khánh Hỷ đã hơn một năm không gặp nhau, lúc này sắc mặt Diêu Khánh Hỷ nghiêm trọng, Trong lòng Diêu Xuân Nương cũng hoang mang không yên, thực sự không đoán được Diêu Khánh Hỷ đang giấu chuyện gì mà phải đóng cửa và kéo rèm mới có thể nói cho nàng được.
Diêu Xuân Nương ngồi xuống bên giường, mở miệng hỏi: “Tỷ, tỷ làm vậy khiến ta lo lắng, tỷ muốn nói gì?”
Diêu Khánh Hỷ nắm chặt tay nàng, ân cần nắm trong lòng bàn tay, nhíu mày nói: “Muội phải hứa với ta, nghe xong không được nóng vội, nếu có ai hỏi, muội cũng không được nói là ta đã nói với muội.”
Câu này nghe có vẻ nghiêm trọng, như thể sắp tiết lộ một âm mưu vô cùng lớn.
Trong lòng Diêu Xuân Nương lo lắng, nhưng bề ngoài vẫn bình tĩnh gật đầu: “Được, ta hứa với tỷ.”
Diêu Khánh Hỷ nắm chặt tay Diêu Xuân Nương, trầm ngâm một lúc lâu, mới chậm rãi mở miệng: “Buổi tối mấy hôm trước, ta và tỷ phu của muội túc trực bên linh cữu. Cửa lớn mở toang, đêm lạnh, ta lên lầu định lấy vài bộ áo ấm. Trong đêm tối, khi đi qua phòng mà cha của muội và đại thúc ngủ, ta thấy ánh sáng chiếu qua khe cửa, bên trong có tiếng nói chuyện, nghe như đang bàn bạc chuyện gì đó, nhưng giọng thì có vẻ gấp gáp, như đang cãi nhau.”
Diêu Xuân Nương đoán được phần nào, hỏi: “Có phải liên quan đến ta hay không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT