Thôn trưởng lúc này mừng sắp phát điên rồi, hắn khóc cười lẫn lộn, nếu không phải sợ sẽ đắc tội tiên nhân thì đã sớm ôm chặt lấy đùi tiên nhân rồi!
Tiêu Thính Vân đứng dậy, thân hình thẳng tắp như cây tuyết tùng cúi lạy Triệu gia, ánh mắt khẩn thiết nhìn về phía Triệu Hi nói: "Kính xin các vị tiên nhân giúp đỡ." Mặc dù chỉ mới ở đây có hai ba ngày nhưng hắn đã nhìn ra tiểu tiên nữ này là người có quyền quyết định nhất Triệu gia.
Mấy người Triệu Hi mặc dù sinh ra ở nông thôn nhưng từ nhỏ đến lớn chưa từng phải chịu cảnh thiếu ăn. Nhìn bộ dáng thôn trưởng khóc lóc cầu xin, dù trong lòng khó chịu nhưng cũng không thể không sinh lòng thương cảm.
Triệu Hi nháy mắt với Triệu Chí Dân, hắn lập tức đỡ thôn trưởng đang khóc lóc dậy, nói: "Tạm thời chúng ta không thể cho các người loại giống tốt này."
Thôn trưởng nghe vậy thì cười khổ một cái. Đúng vậy, thần vật tốt làm sao có thể dễ dàng ban cho người khác cơ chứ? Nhưng sau đó Triệu Chí Dân lại nói: "Chờ sau khi chúng ta trồng xong sẽ chia cho các người một ít."
Triệu Hi cảm thấy phải lo thân mình xong đã mới lo cho người khác được. Triều Thiên Khải này quá xa lạ, không biết sau này có thể xảy ra biến số gì hay không?
Thôn Trưởng nghe xong như bị sét đánh trúng, không thể tin nổi nhìn bọn họ. Lời này giống như vớt hắn từ dưới vực thẳm về lại mặt đất vậy
Vậy mà còn cho họ miễn phí nữa? Quả nhiên là tiên nhân!
Thôn trưởng kích động đến mức vừa khóc vừa cười, Triệu Húc cũng không ngừng dập đầu tạ ơn, sống chết đòi về chuẩn bị tiền xây miếu cho bọn họ, còn muốn mời thợ nặn đất giỏi nhất ở trấn trên, nhất định phải nặn ra tượng giống bọn họ như đúc mới được!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play