La A Bà nghe cháu trai lớn nói những lời này, vui mừng gật đầu lia lịa, từng miếng từng miếng chậm. rãi nhai quả dưa chuột A Tứ mang về cho bà, cũng không biết tại sao, cảm thấy n.g.ự.c cũng không đau như vậy nữa, cổ họng mát lạnh, cũng không còn ngứa ngáy.
A Tứ nói xong những lời này với bà, lại bảo bà giấu củ cải đi, lát nữa ăn tiếp, rồi ra ngoài tiếp tục làm. việc cho Tống Duệ Nguyệt.
Đợi đến khi những người này tan làm, Tống Duệ Nguyệt lên trấn, A Tứ cũng trực tiếp về nhà mình, không định đến nhà Bà Tằng ăn cơm tối nữa.
Cậu cảm thấy chỉ riêng bữa com trưa đó, cũng đủ để cậu hồi tưởng lại trong nhiều năm. Ai ngờ vừa về nhà không bao lâu, mẹ kế đã gợi cậu vào phòng, từ bên ngoài khóa cậu lại.
A Tứ gọi mãi cũng không có ai trả lời, mãi đến khi La A Bà ra nói mẹ kế nó dẫn theo em trai em gái đi ra ngoài, A Tứ lúc này mới hết cách. Tống Duệ Nguyệt không biết những chuyện xảy ra ở nhà A Tứ nhưng cô vẫn có chút hiểu biết về đứa trẻ A Tứ này, mặc dù còn nhỏ nhưng hiểu chuyện, có nguyên tắc, hơn nữa không phải là toại người thích chiếm tiện nghỉ. Cho nên, Triệu Vân Hương dẫn theo hai đứa nhỏ đến xin ăn thì phần lớn là hành vi chủ Điểu của chính bọn họ.
"Ai nói với bà là tôi mời A Tứ ăn cơm? Trưa nay cậu ấy đã ăn một bữa ở đây rồi, đó cũng là vì cậu ấy kéo cho tôi mấy xe mía, còn tối nay tôi không hề nói sẽ mời cậu ấy đến ăn cơm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT