Mẹ Lục bước ra, rồi lập tức hét toáng lên: "Không được! Đồ ăn ngon như vậy, chúng ta tổ chức tiệc cưới mà họ không đến, lại còn phải mang đi từng nhà sao! Thật là xấu hổ! Hơn nữa, đây đều là món ngon thượng hạng, bọn họ muốn ăn thì phải tặng quà đến đây, các người mang đi biếu, nếu gặp kẻ keo kiệt, cho Kiều Thanh mấy đồng năm xu, thì không phải là chúng ta bị lỗ nặng à? Không được! Tôi không đồng ý! Kiều Thanh, con cũng đừng đồng ý! Chúng ta không cần đừng tiền như rác như vậy!”
Lời này cũng có lý, bây giờ Kiều Thanh mới vừa mới kết hôn, cô còn chưa chính thức gặp mặt mẹ chồng, nghĩ đến những lời dặn dò của Lục Vân Hiên trước đó, cô ta nhìn mẹ chồng, rồi lại nhìn Kiều Phú Quý, có chút khó xử: "Ba, mẹ chồng con nói cũng đúng đấy, hay là, chúng ta cứ bỏ qua đi?”
Người mà Kiều Phú Quý coi trọng là Lục Vân Hiên, còn đối với tính cách hẹp hòi của mẹ Lục thì ông ta khó lòng chấp nhận được. Ông ta quay sang nhìn Kiều Thanh một cái, trầm giọng: "Đúng ở chỗ nào thế! Chỗ thịt này cứ để đó sẽ hỏng hết, mấy người chúng ta ăn không thể hết đâu! Mang đi cho, nhận được bao nhiêu phong bì thì nhận, còn hơn là là để số thịt với rau này ở nhà rồi hư thối hết!”

 
Nhưng không ngờ mẹ Lục tại ngay lập tức cất cao giọng tên, thái độ còn gay gắt hơn lúc nấy: "Sao tại ăn không hết được! Chúng ta dùng một ít muối để ướp là thịt này có thể ăn được lâu tắm đấy! Ít nhất cũng ăn được đến nửa năm, như vậy thì mỗi bữa đều có thịt để ăn rồi!”
Nghe lời của mẹ Lục, vẻ mặt vốn đã khó coi của Kiều Phú Quý tại càng đen như đít nồi. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play