Trên đường về, Tô Tầm Vị mới thắc mắc ngẫm nghĩ, lúc nãy bán cơm hộp hình như không thấy có Vân Nhã đâu. Từ khi không theo Tô Tầm Vị học nấu ăn nữa, ngày nào Vân Nhã cũng đến mua cơm hộp của cô, nhưng hôm nay lại rất lạ, không thấy cô ấy đến. Chẳng lẽ là vì lo lắng? Nghĩ đến việc mình nghi ngờ Vân Nhã đã bỏ thuốc vào bình nước của Tả Cánh Thành, Tô Tầm Vị càng thêm ghét bỏ, đồng thời đề phòng cô ấy hơn.
Nếu không phải hôm qua cô tình cờ mang bình nước của Tả Cánh Thành về, nếu để cho anh uống phải nước trong bình thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữal Thật đáng ghét. Trong lòng Tô Tầm Vị âm thầm mắng Vân Nhã hai câu, rồi mới tăng tốc đạp xe về nhà.
Cô nhanh chóng lấy đồ đạc xuống xe, đặt trong sân, không kịp rửa tay đã vội vàng lao vào bếp, làm cho Tả Cánh Thành một ít bánh.
Tô Tầm Vị làm hai loại bánh, một loại là bánh trắng, không có vị, có thể ăn kèm với thức ăn xem như một món chính, một loại là bánh có thêm một chút đường đỏ, có vị ngọt nhẹ, có thể ăn trực tiếp vào bữa sáng hoặc bữa tối mà không cần ăn kèm với thức ăn.
Sau khi gói bánh rán xong xuôi, Tô Tầm Vị lại rửa tay, vào phòng thu dọn quần áo, khăn mặt cho Tả Cánh Thành, sau đó phân loại rồi gói lại, cuối cùng lại đạp xe lên công trường một lần nữa, đưa đồ cho Tả Cánh Thành.
Lúc này, Tả Cánh Thành vừa ăn xong cơm, đang rửa bát cho Giang Tự Nam thì Tô Tầm Vị đến.
Thấy Tô Tầm Vị, Giang Tự Nam cũng Lễ phép chào hỏi: “Chị, chào buổi chiều.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT