Trên trán Thẩm Kỉ Đường chậm rãi rơi xuống một giọt mồ hôi, y tá đang thay thuốc cho vết thương của anh, vết thương rất sâu, y tá không nhịn được ngước mắt nhìn anh một cái, một bàn tay trắng nõn ấn lên miếng gạc lại rỉ máu: "Thiếu soái, đau không, tôi tiêm thuốc tê cho anh nhé—"
Ánh mắt anh đặt vào Hồ Mạn Mạn đang bất động ngây người ở cửa, nhàn nhạt lắc đầu: "Không cần."
Cuối cùng, cô y tá xinh đẹp cũng thay xong thuốc, giọng nói dịu dàng hỏi: "Thiếu soái, thay xong rồi. Bây giờ tôi sẽ đút cơm cho anh."
Vết thương ở bắp đùi, một khi cử động mạnh một chút, rất dễ làm rách vết thương vừa mới thay thuốc băng bó xong. Y tá mở hộp cơm bên cạnh, ánh mắt dịu dàng như nước nhìn Thẩm Kỉ Đường, chiếc thìa cơm trên tay đưa đến bên miệng Thẩm Kỉ Đường.
Đây là điều vốn nên làm.
Hồ Mạn Mạn lẩm bẩm trong lòng, bị thương rồi, luôn cần người chăm sóc, cũng không tiện gọi một người thô kệch đến chăm sóc được.
Cô không ngừng thuyết phục bản thân, nhưng hình ảnh trai xinh gái đẹp trong mắt, phản chiếu vào tâm hồ, liền không ngừng bốc cháy, mặt hồ khẽ gợn sóng, cũng nóng rực theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT