Đã gần mười năm rồi cậu ta chưa gặp Túc Lê, lần gặp mặt trước là khi Túc Lê chỉ là một đứa trẻ chưa cao tới đầu gối cậu ta nhưng kiếm pháp của cậu lại khiến cậu ta khó quên suốt đời. Lần này gặp lại, đứa trẻ năm nào đã trưởng thành hơn nhưng vẫn mang lại cho người ta cảm giác quen thuộc như cũ.
Sau khi xác nhận đám truy binh không đuổi theo kịp nữa, Túc Lê mới nghiêng đầu nhìn người phía sau.
“Anh.” Túc Lê chú ý tới cánh tay bị thương của Túc Úc, cậu hỏi: “Anh không sao chứ?”
Túc Úc hít sâu một hơi rồi lấy thuốc trị thương từ trong túi càn khôn ra: “Anh không sao, anh trai em da dày thịt thô mà.”
Túc Minh nhìn Túc Lê, cậu nhóc nhìn quần áo của anh trai mình thì có chút ngạc nhiên: “Anh, tại sao anh lại ở đây? Với lại sao anh lại mặc như vậy?”
“Bây giờ anh không kịp nói nhiều.” Túc Lê nhìn họ rồi nói: “Chắc không lâu nữa họ sẽ đuổi theo kịp thôi, trước mắt chúng ta cứ tìm một nơi an toàn để trốn một lúc đã.”
Trong màn mưa gần như không thấy rõ con đường phía trước nhưng Túc Minh chỉ mất vài giây đã có thể thấy rõ bố cục xung quanh, đồng thời cậu ấy cũng hiểu tại sao Trần Kinh Hạc lại dẫn họ tới đây. Trận pháp ở đây hoàn toàn giống với trận pháp ở nhà họ Túc, dường như chỉ cần hiểu rõ các điểm bố trí là có thể biết được tiếp theo nên đi như thế nào rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play