Bạch Âu sụt sịt một cái rồi nói tiếp: “Mấy điều đó thôi thì còn đỡ, ngoài ra còn có ảnh... Tôi, để tôi mở cho mọi người xem.”
Nói xong, cô ấy lấy điện thoại mở album ảnh ra, đưa cho mọi người xem. Phác Tuần Tước vừa nhìn thoáng qua đã muốn nhắm mắt lại, Bạch Âu nói: “Không sao đâu, mọi người cứ nhìn đi, mấy bức ảnh này hoàn toàn không phải là tôi, chỉ là dùng mặt tôi ghép vào thôi.”
Nghe vậy, Phác Tuần Tước mới kinh ngạc mở to mắt, ngại ngùng nhìn thoáng qua mấy bức ảnh nhạy cảm rồi lập tức dời mắt đi: “Thật sự… nhìn rất giống thật.”
Hồ Thù Dư lướt qua vài bức ảnh, giọng nói cũng lạnh hẳn xuống: “Cái này hình như là công nghệ ghép mặt bằng AI đúng không?”
Bạch Âu cười thê lương một tiếng: “Tôi cũng không rõ là công nghệ gì, nhưng đúng là trông giống thật đến mức khó mà phân biệt được. Nếu không phải tôi biết rõ bản thân chưa từng làm những chuyện đó, có khi tôi cũng tin là thật. Lúc ấy, chồng tôi đã tin hoàn toàn, cãi nhau một trận lớn với tôi, tôi lập tức báo cảnh sát. Cảnh sát nói đã từng gặp trường hợp tương tự, anh ta mới nửa tin nửa ngờ.”
“Nhưng anh ta lại nói mấy tấm ảnh này đã lan truyền khắp công ty rồi, cho dù anh ta có giải thích thì cũng chẳng ai tin. Ai nấy đều nghĩ anh ta bị cắm sừng. Không lâu sau, ba mẹ anh ta cũng chạy đến, vừa đến nơi đã đòi đánh tôi, nếu không phải đang ở đồn cảnh sát thì chẳng ai ngăn nổi!”
“Ba mẹ anh ta làm sao biết được công nghệ bây giờ tinh vi đến mức nào? Dù cảnh sát đã đứng ra giải thích thì bọn họ cũng không tin, cứ bắt chồng tôi ly hôn với tôi, còn nói đứa con trong bụng tôi không biết là của ai!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT