Tạ Vấn Hàn ngồi thẳng lưng, không tựa vào ghế, trông cứ như đang ngồi trong phòng họp vậy. Còn Tiết Từ thì tựa đầu vào cửa sổ, nhìn ánh trăng sáng chiếu xuống đường, tạo nên những vệt sáng lung linh trên mặt đường.
Cảnh tượng trước mắt khiến cậu có cảm giác như đang lặp lại một đoạn ký ức nào đó. Hồi đó khi Tiết Từ ngồi trên xe của Trừng Nhất Bạch, cũng nhìn thấy một con đường tương tự như thế này.
Trong thoáng chốc, Tiết Từ cảm thấy như mình chưa từng chết đi sống lại đầy kỳ diệu, mà cậu vẫn đang ở Châu Thành, chứ không phải Bắc Kinh.
Ánh mắt vô tình liếc qua Tạ Vấn Hàn ngồi cạnh, cậu mới có thể phân biệt được quá khứ và hiện tại.
Tiết Từ thu lại tâm trí, bên trong xe không khí trở nên tĩnh lặng, không ai nói gì.
Con đường này vòng quanh núi, có nhiều đoạn đường rất dốc và nguy hiểm. Ban đầu con đường khá rộng, nhưng càng đi vào bên trong, đường càng hẹp lại, chỉ vừa đủ cho hai chiếc xe đua chạy song song... Thậm chí, một bên xe phải áp sát vào vách núi, còn bên kia thì gần như treo lơ lửng bên mép vực, vậy mới có thể miễn cưỡng đi qua.
Trên đường đua bình thường các xe khó có thể chạy sát nhau cũng như nhường đường cho nhau đến vậy, huống chi là trong một cuộc đua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play