Mảnh thủy tinh sắc nhọn vụt qua gương mặt của Lận Dung Tuyết, để lại một vệt máu mờ nhạt. Cánh tay Tiết Từ trắng nõn buông thõng, đầu ngón tay vẫn còn giữ chặt nửa bình hoa vỡ vụn.
Không phải vì đột nhiên nảy sinh lòng thương hại Lận Dung Tuyết, mà chỉ đơn giản là cầm bình hoa lâu quá cũng mỏi, Tiết Từ đặt nó xuống để nghỉ ngơi một chút.
Cậu nhìn xuống Lận Dung Tuyết với ánh mắt sắc lạnh, đôi đồng tử đen láy như muốn xuyên qua người y.
Dù cho vẻ ngoài của Tiết Từ trông rất ôn hòa, gương mặt mềm mại đầy trẻ con, nhưng lúc này, biểu cảm của cậu lại toát lên vẻ lạnh lùng đến đáng sợ.
"Vậy là mày ghen tị với tao hả?" Tiết Từ trầm ngâm một lát rồi đột ngột hỏi.
Đôi mắt của Lận Dung Tuyết mở to kinh ngạc. Gương mặt vốn tái nhợt của y giờ đây ửng lên chút hồng, không phải vì xấu hổ mà có vẻ như đang tức giận. Cứ như thể câu hỏi vừa rồi của Tiết Từ là một lời sỉ nhục đối với y.
"Đừng có chối!" Tiết Từ bắt đầu kiềm chế vùng vẫy của Lận Dung Tuyết, ý đồ thoát khỏi kìm kẹp của y liền bị giết chết, cậu dùng sức đè lên ngực đối phương, khiến cậu chủ Lận gầy yếu gần như không thể thở nổi, rồi mới từ tốn nhắc lại: "Chính mày đã nói mà.”
Mặt cậu chủ Lận đột nhiên đỏ lên. Y nghiến răng nói: "Tao chỉ muốn cho mày biết rằng, không phải ai cũng thích mày đâu, ví dụ như tao, thì sẽ mãi mãi..."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play