Nếu chỉ có một mình Tiết Từ ở đó, Bạch Ninh sẽ thoải mái nói: "Chính tôi mời cậu. Sợ cậu út Tiết không nể mặt, nên mượn tạm danh nghĩa đàn em của cậu."
Nhưng giờ Tạ Vấn Hàn ở đây, đó là Diêm Vương sống sờ sờ, dù Bạch Ninh có thêm một trăm lá gan cũng không dám nói lời ngông cuồng. Lúc này y cụp mắt giải thích, còn hơi lắp bắp: "Ban đầu đàn em của anh muốn đến, nhưng đột xuất có việc bận, không đến được. Sau đó vừa lúc em rất muốn gặp anh một lần, nên mượn chút danh tiếng đàn em của anh, nhân cơ hội này đến."
Bạch Ninh cười gượng gạo: "Dù sao cậu út Tiết cũng không dễ mời."
Tiết Từ khẽ cười, nụ cười đó biến mất rất nhanh, nhưng khoảnh khắc đó vẫn hiện lên một vẻ đẹp chói mắt, khiến người đối diện như mê mẩn: "Nếu là em họ của Tạ Vấn Hàn nói, tôi sẽ đến." Tiết Từ tự hiểu rõ, dù sao cũng thiên về kiểu thân tình đó. Cậu không rõ lắm những vòng vo âm mưu tính kế của nhà họ Bạch, nên vẫn khá thiện lương hữu hảo với người thân của Tạ Vấn Hàn - nói thẳng ra, nếu Bạch Ninh chịu đưa danh nghĩa "em họ" ra, khả năng mời được Tiết Từ sẽ cao hơn so với đàn em học cùng khóa kia.
Bạch Ninh gượng gạo cười, trông rất ngoan ngoãn.
Tiết Từ có tính cách tốt hơn y tưởng tượng, nhưng y không chỉ muốn qua mặt được Tiết Từ, mà còn muốn qua mặt được vị sát thần bên cạnh cậu! Trong giây lát, Bạch Ninh ngẩng đầu nhìn Tạ Vấn Hàn, thấy cậu ta cười như không cười đứng một bên, đôi mắt lơ đãng nhìn xuống, như thể không nghe họ nói chuyện, không biết là tin hay không tin.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT