Nghe được lời này, Vân Cảnh Hành siết chặt tay.
“Bọn họ nói rằng đã có người truyền thánh chỉ cho binh lính gác cổng quan, để ngài khôi phục chức quan trước đây, trấn thủ biên cương, quét sạch thổ phỉ! Công tử, như vậy chẳng khác gì muốn chúng ta và sơn trại Diêm Ma đánh nhau! Chẳng trách người của sơn trại Diêm Ma không muốn qua lại với chúng ta. Tuy bọn họ chưa nói gì ngoài miệng nhưng nhất định trong lòng đều cảm thấy chúng ta là loại người vong ân bội nghĩa!”
“Tập hợp.” Vân Cảnh Hành thở dài, phân phó xuống dưới.
Không bao lâu sau, hơn bốn trăm huynh đệ tập trung lại một chỗ. Hiển nhiên mọi người cũng đã nghe được tin tức, nhưng không nhiều người có thần sắc phấn chấn.
“Muốn làm tướng sĩ trấn thủ biên cương thì bước ra khỏi hàng, đứng về phía bên phải.” Vân Cảnh Hành lập tức mở miệng.
Mọi người do dự, nhưng một lát sau có gần trăm người đi ra.
“Các ngươi đúng là không chịu nhớ lâu! Đã quên lão tướng quân chết như thế nào rồi sao!? Ông ấy chinh chiến cả đời nhưng cuối cùng thì sao? Vậy mà lại bị hoàng đế ép chết! Trước đây chúng ta tham gia quân ngũ là để bảo vệ bách tính, kiến công lập nghiệp, nhưng bây giờ ở cửa ải này, ai có thể nhìn binh lính gác cổng quan thêm một cái!? Hôm nay cầm thánh chỉ, thay cẩu hoàng đế giết huynh đệ của sơn trại Diêm Ma thì sau này người bị giết sẽ là chúng ta! Hơn nữa, chẳng lẽ các ngươi không rõ bản lĩnh của Diêm Đại đương gia? Tiêu diệt thổ phỉ? Không khác gì tìm đường chết!” Lập tức có người đứng ra mắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT