Bà ấy nhìn Diêm Như Ngọc từ trên xuống dưới mấy lần, thấy nàng không thiếu tay, thiếu chân, cuối cùng mới yên tâm.
“Ta đã biết tin tức ở kinh thành, vẫn luôn lo lắng cho sự an toàn của con. Bây giờ thấy con bình an trở về lành lặn, cuối cùng ta cũng có thể yên lòng rồi.” Trưởng Công chúa thổn thức một tiếng, ánh mắt lại có phần phẫn hận, “Tên chó Lãnh Hoằng Chương này! Nếu năm đó bổn cung biết hắn là loại không biết xấu hổ như vậy thì đã nói hoàng huynh bóp chết hắn rồi!”
Tiên hoàng và Trung Nghĩa Vương làm mọi cách để trải đường sẵn cho hắn, nhưng hắn thì hay rồi, làm ra hành vi súc sinh này!
“Đừng tức giận. Trên đường đến đây, ta cũng nghe được một ít tin tức.” Diêm Như Ngọc cười một tiếng, “Hình như bộ hạ cũ của Trung Nghĩa Vương có chút động tĩnh, giang sơn của lão già hoàng đế chưa chắc có thể ổn định được.”
Muốn tăng cường trọng binh đến đây tiêu diệt thổ phỉ đã là chuyện không thể nào.
Tâm trạng của Trưởng Công chúa hơi phức tạp.
“Vậy con thì sao? Còn Vân gia nữa, có ý định tạo phản không?” Trưởng Công chúa hỏi thẳng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT