Chúc Long sống ở cực Bắc, ngọn núi cao chót vót trong dãy núi ở đó có tên là Chương Vĩ. Đó không phải là thế giới mà con người có thể tiếp cận được, chỉ có Chúc Long mới có thể tìm thấy nơi này.
Cứ mỗi mười năm, Bạc Cận sẽ trở về núi Chương Vĩ để "vệ sinh" chân thân của mình. Nói là làm "vệ sinh" nhưng thật ra chỉ là muốn đánh bóng vảy để chúng sáng bóng lên mà thôi.
Dù bề ngoài của rồng và phượng hoàng là thuộc hai dạng trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, nhưng không thể không nói cả hai đều đó một số sở thích giống nhau ----- cả hai đều có ám ảnh khó hiểu với lông và vảy của mình. Cụ thể hơn đó là lúc nào cũng muốn chúng tỏa ra hào quang lấp lánh tứ phương, tốt nhất là làm lóe mắt chúng sinh trong mười dặm khi được ánh nắng mặt trời chiếu vào.
Đôi khi Bùi Thời Dịch không có việc gì làm sẽ đứng cạnh chiếc bảng giới thiệu ở lầu hai của quán cà phê mèo và chải lông của chính mình. Đôi cách dang rộng ra của cậu rực rỡ như cầu vồng dưới ánh nắng mặt trời.
Mỗi lần cậu ra ngoài tắm nắng, nhóm mèo lông xù sẽ ngồi dưới bảng giới thiệu ngẩng đôi mắt đầy mong chờ nhìn cậu. Chờ cậu chải lông xong sẽ cho cả nhóm hít một hơi phượng hoàng.
Tóm lại, Bùi Thời Dịch có thể hiểu tại sao cứ mười năm Bạc Cận phải rời khỏi Cục Quản Phi để đi đánh bóng vảy của mình. Vì vậy cậu liền nói: "Không sao hết, em ở nhà chờ anh."
Bạc Cận: "......Em không đi cùng anh sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play