Mạo Mạo biết nói chuyện chậm hơn Đại Đại rất nhiều, kể từ khi bị kích thích vì tiếng hát của Đồng Tiền, Đại Đại đã nói chuyện ngày càng lưu loát. Sau khi Đại Đại biết nói chuyện được nửa tháng, Mạo Mạo vẫn chưa biết nói chuyện. Ngay từ đầu mọi người trong quán cà phê mèo cũng không để ý đến chuyện này cho lắm ----- Mạo Mạo là cái đuôi nhỏ theo sau Đại Đại, nhưng làm bất cứ chuyện gì vẫn luôn chậm hơn Đại Đại nửa nhịp và thường không phản ứng kịp thời.
Khi còn nhỏ lúc uống sữa đã thế, sau này lớn lên chơi đùa cũng vậy.
Nhưng nửa năm sau Mạo Mạo vẫn không nói chuyện được, ngay cả người có tu vi thấp như Phiên Đường nhưng dưới sự dạy dỗ hết lòng hết dạ của Vân Triều thì cô bé cũng đã mở miệng nói chuyện. Cứ mỗi ngày tan làm cô bé lại ríu ra ríu rít.
Bùi Thời Dịch cảm thấy không ổn, nhưng khi cậu kiểm tra thân thể cho Mạo Mạo lại không phát hiện có vấn đề gì trong quá trình tu luyện. Mỗi ngày cậu bé đều vui vẻ, không hề mang dáng vẻ buồn chán hay sao cả.
Bùi Thời Dịch đứng ở cầu thang, nhìn Đại Đại và Mạo Mạo đang đùa giỡn điên cuồng với nhau, mi mắt cậu khẽ nhăn lại.
Bạc Cận mới thay một bộ vest, anh ôm Bùi Thời Dịch từ phía sau, cúi người hôn vào hai má của Bùi Thời Dịch: "Sao mới sáng sớm mà em đã cau mày vậy hửm?"
Bây giờ còn sớm, mới sáu giờ rưỡi, theo lẽ thường đây là thời điểm nhóm mèo lông xù ngủ say nhất, vậy tại sao Đại Đại và Mạo Mạo đều xuống dưới này? Vẻ mặt Bùi Thời Dịch hiện rõ sự lo lắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT