Khi ôm mèo con trên tay cậu mới phát hiện bé mèo này ốm đến nhường nào, bé gầy hơn hai bé mèo cùng đàn. Khi ở trong bụng mẹ không thể giành chất dinh dưỡng, sau khi sinh lại càng không thể giành sữa. Bé mèo nhắm mắt lại, không kêu một tiếng nào, chỉ khi Bùi Thời Dịch nâng tay lên thì bé mới khẽ kêu một tiếng rất nhỏ, nhỏ đến độ ngay cả Bùi Thời Dịch cũng gần như không nghe thấy.
Bùi Thời Dịch lo lắng bé mèo con này sẽ không qua khỏi nên đã truyền một ít linh khí cho mèo con.
Mèo con hơi cử động, lấy hết sức ghé vào lòng bàn tay Bùi Thời Dịch và thở nhè nhẹ.
Bùi Thời Dịch nhíu mày: tuy cậu từng chăm sóc mèo nhỏ nhưng chưa bao giờ chăm sóc mèo nào nhỏ như thế này. Theo lẽ thường Bùi Thời Dịch là một sinh vật đẻ trứng, nếu như khi cậu sinh ra đã yếu ớt như thế này có khi sẽ chết ngạt ngay trong trứng, căn bản không thể thoát ra được. Cho dù có phá xác ra cũng chỉ có thể hít thở hai ba hơi rồi đầu thai một lần nữa.
Chẳng lẽ con non sinh ra không qua quá trình phá xác sẽ sống tốt hơn sao?
Bạc Cận nói: "Sao lại yếu thế này?"
Ông Chung nói: "Thế này đã tốt hơn so với khi mới sinh ra đấy! Lúc đó cũng không kêu một tiếng, giống như đã không còn hơi thở."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT