Ngụy Lan cẩn thận bước vào quán cà phê mèo, đây là lần đầu tiên cậu ta đến một nơi như thế này. Hoàn toàn khác với sự tưởng tượng của cậu ta ----- trong không khí tràn ngập hương thơm của món bánh ngọt, hít một hơi cũng làm cơ thể ấm lên, một cảm giác ngọt ngào trong lòng cũng trào dâng. Trên sàn nhà còn sạch hơn gia đình bình thường nuôi thú cưng, thậm chí ngay cả một sợi lông mèo cũng không có.
Đến giờ phút này cậu ta cảm thấy mọi việc có chút ảo diệu ----- đầu tiên bị truyền thông ngăn lại hỏi những câu hỏi liên quan đến quán cà phê mèo, sau đó bị một cô gái trong quán cà phê mèo nhận ra. Cũng may ông chủ Bùi phản ứng nhanh nhẹn và nhờ bạn của mình đưa cậu ta vào quán cà phê mèo trước.
Bạc Cận nói: "Nếu sợ bị nhận ra thì có thể lên lầu ba."
Ngụy Lan nhỏ giọng cảm ơn: "Cảm ơn."
Hai người vừa đi qua huyền quan, Đản Hoàng liền dựng thẳng đuôi đi tới, ngồi xổm trước mặt Ngụy Lan: "Meo?"
Có khách hàng mới đúng không?
Ngụy Lan ngồi xổm xuống, thử đưa tay chạm vào Đản Hoàng, mèo cam lớn "hơi bồng bềnh" mà có bộ lông mềm như vải sa lanh, cơ thể tản ra nhiệt độ ấm áp dễ chịu. Đản Hoàng có đôi mắt màu hổ phách với ánh nhìn dịu dàng và trầm tĩnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT