Những lời này Tô Đường không phải nói vu vơ. Nhiệm vụ của cậu hiện tại chưa đạt tiến độ cao, mà việc biến thành người lại bị giới hạn thời gian. Cậu đã duy trì hình dạng con người được vài tiếng rồi, cũng gần đến lúc phải biến trở lại thành mèo. Đang cân nhắc làm sao để nói với Bạc Thượng, thì hắn lại tự dưng đưa cơ hội đến. Thế là Tô Đường thuận theo, nói với Bạc Thượng rằng mình sẽ biến lại thành mèo.
Con mèo cam nhỏ xíu lấp ló trong đống quần áo rơi lả tả, củng củng cái đầu, chui ra ngoài, rồi ngẩng lên nhìn Bạc Thượng, kêu “meo” một tiếng ngọt lịm.
Bạc Thượng ngẩn cả người.
Sao tự nhiên bảo biến là biến được luôn vậy?
Hắn chỉ buột miệng cảm thán một câu, chứ đâu có ý bảo Tô Đường biến lại thành mèo đâu.
Con mèo cam nhỏ với vẻ mặt ngây thơ vô số tội, chớp đôi mắt long lanh nhìn Bạc Thượng, nghiêng đầu kêu “meo” thêm cái nữa. Sau đó thái độ như thể ban ơn, cậu chìa cái móng nhỏ xinh ra, đặt lên tay Bạc Thượng, ý bảo hắn nắn nắn đệm thịt.
Bạc Thượng bóp bóp hai cái, cảm giác mềm mại cực kỳ thích tay. Bình thường thì chắc chắn hắn sẽ xoa xoa bóp bóp một hồi, thấy dễ chịu cả người. Nhưng lần này lại khác, hắn cảm thấy có chút buồn bã hụt hẫng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT