Tô Đường siêu thích rình mò Bạc Thượng, nhưng nếu bị hỏi, cậu tuyệt đối không chịu thừa nhận. Tên hốt phân thì có gì đẹp mà nhìn? Nếu không phải sợ hắn lén ăn vụng hay chết đuối trong bồn tắm, cậu mới chả thèm để mắt!
Đường Đường tự nhủ đó chỉ là bản năng mèo, không kiểm soát được thôi. Một chú mèo đáng yêu, ngây thơ như cậu, sao có thể là “mèo háo sắc” được chứ?
Sau khi tiêm vắc-xin, ba ngày tiếp theo, Tô Đường hơi uể oải, ăn uống kém hẳn – phản ứng bình thường sau tiêm. Đường Đường đang trong giai đoạn cai sữa, Bạc Thượng không chỉ cho cậu uống sữa bột mà còn thêm chút thức ăn khô cho mèo con. Nhưng cậu ghét mùi vị thức ăn khô, nhấm một miếng là nhổ ra ngay, vẻ mặt đầy khinh bỉ.
Giờ tiêm vắc-xin xong, Đường Đường càng biếng ăn, dù Bạc Thượng dỗ thế nào cũng không chịu động đũa. Chỉ có tuýp dinh dưỡng là cậu miễn cưỡng liếm vài cái.
Vì thế, Bạc Thượng chính thức “khai hỏa” căn bếp, chỉ để nấu cơm mèo cho Đường Đường. Hắn bình thường ăn đồ tiện lợi hâm nóng cũng chẳng sao, nhưng thấy mèo chủ tử không vui, hắn lập tức thay đổi 180 độ, tra cứu tài liệu, học làm cơm mèo ngay.
Làm cơm mèo không quá phức tạp, nhưng vì Đường Đường còn là mèo con, răng sữa yếu, nhai xé chưa tốt, nên phải xay nhuyễn thịt. Bạc Thượng rảnh rỗi, chẳng ngại việc băm nhuyễn thịt chút nào. Hắn làm một phần cơm mèo từ cá xay, trộn thêm sữa bột và lòng đỏ trứng, thơm lừng.
Trong lúc Bạc Thượng nấu, Đường Đường tưởng hắn làm món ngon gì, tò mò lon ton chạy quanh, cái đuôi quấn lấy chân hắn, kêu meo meo ngọt xớt. Cậu còn cố trèo lên ống quần hắn, nhưng mới leo được vài bước đã bị hắn nhẹ nhàng gỡ xuống, xoa đầu dỗ ngoan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT