Mặc thú nhận ra sự bất thường của đồ đằng, vội nhắc nhở cậu: "Đừng sử dụng năng lực, thuật ẩn thân sẽ mất tác dụng đấy!"
Khi âm khí trong đan điền dồn đến cánh tay của Túc Duật, mấy người da cây cũng cùng lúc lao về phía chiếc bàn nơi cậu đang nấp. Những cánh tay xù xì phủ vỏ cây mang theo nhánh cây sắc nhọn vây lấy Túc Duật từ bốn phía, gần như không chừa đường nào để thoát.
Khi nguy hiểm ập tới, cơ thể của Túc Duật lập tức cảm nhận được sát ý từ những người da cây, ánh sáng đỏ trong mắt cậu chợt lóe lên... Còn trong thức hải chợt hiện lên một thủ ấn từng được cậu vẽ lại vô số lần.
Ngay khi thủ ấn đó xuất hiện, một mùi hôi thối quen thuộc phảng phất quanh mũi, cậu cảm nhận có cái gì đó đang ghìm chân mình. Một bóng người lao ra từ bên cạnh, cánh tay thối rữa vươn ra chắn trước mặt cậu, ngăn đòn tấn công của những người da cây.
"Sao nó lại tự ra ngoài được!" Mặc thú kinh ngạc.
Trương Phú Quý đau buốt cả hai tay, ngã xuống trước tấm bia của Vạn Ác Uyên, cảm thấy như có thứ gì đó đang kéo mình ra ngoài: "Không biết, nó đột nhiên lao ra khỏi chỗ này..."
Túc Duật ngước lên, chạm mắt với thây ma.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT