Ở tại quý phủ người khác mà cúng tế thì khá là thất lễ, Bạc Nhược U vốn định ra ngoài phủ, nhưng hôm nay cả phủ đều cấm đi lại ban đêm, nàng cũng không muốn thêm phiền cho ai, do dự một lát, nàng viết một phần văn tế, muốn chọn một nơi vô cùng yên tĩnh, đốt vài tờ giấy tiền, cũng coi như biểu thị tâm ý.
Hỏi Xuân Đào, Xuân Đào nói chỗ yên lặng… nhất bên trong phủ, chính là bên cạnh một mảnh rừng trúc phía Đông Bắc. Hầu phủ có rất nhiều cảnh trí hoa viên, rừng trúc cũng có vài nơi, bởi vì vị trí Đông Bắc thực sự quá xa, phủ thợ hoa bên trong cực ít khi quản lý, hiện giờ vô cùng hoang vu.
Bóng đêm đã sâu, hàn ý bức người, nàng hỏi kỹ đường, xách một chiếc đèn đi đêm, cự tuyệt Tú Y Sứ đi theo, tự mình đi về hướng Đông Bắc, gió lạnh cuốn lên gấu váy của nàng, giấy tiền vàng mã trong tay bị gió thổi vang lên ào ào.
Rất nhanh, đến rừng trúc.
Ngoài rừng cỏ dại mọc thành cụm, mấy con đường mòn nhỏ vào rừng dưới ánh đèn lờ mờ đã trở nên khó phân biệt rõ, nhìn về phía trong rừng, càng thêm đen kịt như mực, tiếng gió xuyên qua rừng, thân trúc hơi rung động, rì rào ra tiếng, bóng dáng loang lổ, hơi có chút cảm giác như bóng ma đung đưa.
Bạc Nhược U một thân một mình, ít nhiều có chút lòng phòng bị, đi về phía gần bia đá, trên tấm bia đá mọc đầy rêu, chữ viết bị che hơn phân nửa, Bạc Nhược U cũng không có tâm trạng đi xem, chỉ chọn một nơi khuất gió đốt hai nén hương.
Văn tế viết rất gấp, chỉ mấy lời ít ỏi, Bạc Nhược U mở ra xem lại một lần, giữa mi tâm dâng lên một vùng bóng mờ.
Thời gian qua lâu, bi thống đã nhạt nhòa, nhưng có những thứ còn nặng nề hơn so với bi thống, lại lặng yên khắc vào tận xương tủy, khiến cho tâm địa của nàng ở một số thời điểm phải cứng rắn như sắt. Một tiếng “xì” vang lên, văn tế hóa thành một áng lửa rơi xuống đất, nàng thả từng tờ giấy tiền vàng mã vào, lửa cháy càng mạnh, nhưng càng ngày càng chiếu rõ vẻ thê lương trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của nàng.
Bốn phía chỉ còn lại tiếng gió lạnh xuyên qua rừng trúc vang lên xào xạc, Bạc Nhược U gồi xổm bên đống lửa, mặc dù đôi mắt đang nhìn đống lửa, nhưng ánh mắt dường như xuyên qua ánh lửa thấy được nơi càng xa hơn, tròng mắt nàng run rẩy một lúc, người lại tựa như bị trời đầy gió tuyết làm cho đông cứng lại vậy, cánh tay thả tiền giấy đỏ lên, ngay ngọn lửa liếm qua đầu ngón tay cũng không cảm thấy đau.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT