Dù sao tính toán thời gian, mấy ngày này cũng là lúc thuật che mắt nàng đã dùng trên cuống anh đào và mắt cá mất đi hiệu lực.
Ô Tố không ngờ khố phòng của Tĩnh Vương phủ bị mất một hoa tai ngọc trai nho nhỏ đã chọc cho quản sự đại nhân gióng trống khua chiêng tìm kiếm như thế.
Nhưng họ đã bắt đầu điều tra rồi nên Ô Tố cũng chỉ có thể thành thật làm theo trình tự, viết tên của mình lên.
Nàng vốn không biết hai chữ “Ô Tố” này, dù sao trên thư của Trần Vu cũng chưa từng viết hai chữ này.
Nhưng đây là tên của nàng nên Ô Tố đã cố ý đi tra từ điển mới biết được hai chữ “Ô” và “Tố” này viết như thế nào.
Sau khi viết tên xong, Ô Tố quay trở về phòng. Nàng hơi lo sợ, bất an, nàng sợ mình sẽ bị phát hiện.
Nhưng nàng vẫn tò mò về đồ của tiểu điện hạ, thế là nàng lại mở túi gấm lấy tờ giấy kia ra.
Về việc nhận biết mặt chữ, Ô Tố cũng chỉ biết đến những chữ viết đã từng được đề cập trên thư Trần Vu viết, cho nên…
“Ô Tố, bên phải của nàng? Phía dưới, có một? Nếu? Cảm Thấy? Đó chính là ta? Của.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play