Vụ hỗn loạn ở Hạnh Lâm đường đã truyền tới y quán Nhân Tâm chỉ trong một nén nhang.
Đỗ Trường Khanh thật sự muốn chống nạnh cười to, lông mày xém nữa bay lên trời, nhưng hắn chỉ đành lượn hai vòng trong y quán rồi phấn khích nói: “Hả lòng hả dạ quá, hả lòng hả dạ quá!”
Thấy Lục Đồng vẫn bình tĩnh bày lọ thuốc, hắn ưỡn mặt, bước đến phía trước nàng nịnh bợ: “Lục đại phu, cô đúng là liệu sự như thần, bây giờ lão khốn Bạch Thủ Nghĩa hẳn là chẳng dám mở cửa lớn của Hạnh Lâm đường nữa mà trốn trong phòng giả bộ đáng thương. Đáng đời! Loại khốn nạn lòng dạ đen tối ấy cứ phải chịu chút đau khổ này mới biết mùi!”
A Thành chớp chớp mắt: “Nghe nói rất nhiều người đến Hạnh Lâm đường chỉ trích thuốc giả, đòi Hạnh Lâm đường trả lại bạc.”
Đỗ Trường Khanh cười khẩy: “Chút bạc ông ta kiếm được sợ rằng còn không đủ để đền bù, nay danh tiếng của Hạnh Lâm đường đã bị tổn hại, lần này ông ta quả thực là tự bê đá đập chân mình, mất cả chì lẫn chài rồi!”
Ngân Tranh đi từ ngoài vào, bước tới trước mặt Lục Đồng, khẽ nói: “Cô nương, em đã sắp xếp xong xuôi rồi.”
Lục Đồng gật đầu.
Mấy hôm nay nàng sai A Thành chú ý tới tình hình của những nhân sĩ du ngoại ở bờ đê. Sau khi A Thành nghe ngóng tin tức về thì cho hay gần gây những nhân sĩ kia luôn cãi nhau, mà nguyên nhân là do Xuân thủy sinh.
Ví dụ như hai vị nhã sĩ vốn là bạn bè thân thiết, người này nói rằng trà thuốc có công dụng thần kì, người kia lại nói rằng trà thuốc không có chút công hiệu nào cả. Trong khi cả hai đang tranh cãi không dứt thì người khỏe hơn có thể phát hiện ra hai người không mua trà thuốc giống nhau, người bệnh tình không đỡ đến tận khi cắt áo đoạn nghĩa vẫn không biết vấn đề của mình nằm ở đâu, hai bên đều cho rằng đối phương nói dối.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT