Theo bà ta thấy, mọi nguyên nhân đều do Chu Việt Trạch mà ra. Nếu không phải hắn xúi giục Giang Hàm thay hắn trút giận thì Việt Khanh của bà ta có thể chịu tội như vậy không?
Chu Việt Trạch vô cớ bị mắng một trận, cuối cùng không nhịn được hỏi: "Nếu như con trai ruột của mẹ không phải là Chu Việt Khanh, mà là con thì sao..."
"Cậu?" Lộ Uyển đột nhiên cắt ngang lời hắn, kích động nói: “Cậu con của tiểu tam, bây giờ còn đi làm ấm giường cho đàn ông, cậu thấy cậu xứng sao? Nếu tôi sinh ra một đứa con trai không biết xấu hổ như cậu thì tôi đã sớm bóp chết nó rồi."
"Tôi nói cho cậu biết, Việt Khanh là do tôi sinh ra và nuôi dưỡng, cả đời này đều là con trai tôi, là người thừa kế hợp pháp của nhà họ Chu. Còn loại người tâm địa đen tối như cậu, cả đời này chỉ xứng trốn trong góc tối, dùng những thủ đoạn bẩn thỉu đó đi ghen tị với Việt Khanh."
Mặt Chu Việt Trạch trắng bệch, thậm chí có chút méo mó. Hắn nghiến răng nghiến lợi, từng chữ một nói: "Được, tôi hiểu rồi."
Khi Chu Việt Trạch trở về nhà họ Giang, Hướng Hàn đang ngồi trên ghế mây ở phòng khách, nhàn nhã đọc tiểu thuyết. Thấy hắn về, cậu cũng không ngẩng đầu lên, chỉ hỏi một câu: "Về rồi à?"
Theo tình hình trước đây, Chu Việt Trạch chắc chắn sẽ dừng bước, quay về hướng cậu và đáp lại một tiếng "Ừ." Nhưng lần này, hắn như không nghe thấy gì, trực tiếp lên lầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT