"Là bà nợ cậu ta chứ." 
Chu Việt Trạch lạnh lùng ngắt lời, sau đó hỏi ẩn ý: "Hơn nữa, bà thực sự là mẹ tôi sao?" 
Kỷ Vy trong nháy mắt ngẩn ra, trong mắt lóe lên một tia hoảng loạn nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại, cười gượng nói: "Việt Trạch, con nói bậy bạ gì vậy? Mẹ đã vất vả nuôi con khôn lớn như vậy, không phải mẹ con thì còn có thể là ai?"
 Mặc dù kết quả giám định vẫn chưa có nhưng nhìn phản ứng của Kỷ Vy, Chu Việt Trạch đã hiểu, Giang Hàm không lừa hắn. 
Ngoài sự thất vọng, hắn còn có chút may mắn. 
May mà, người ích kỷ này không phải là mẹ hắn. Thảo nào từ nhỏ đến lớn, bà ta luôn không ngừng cảnh cáo hắn, không được ghen tị với Chu Việt Khanh, không được tranh giành với Chu Việt Khanh, hắn là con riêng, không có tư cách so sánh với con trai của Lộ Uyển. 
Hóa ra bà ta căn bản không phải là cảm thấy có lỗi, mà là muốn có được nhiều hơn. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play