Địch Nhạc âm thầm quan sát thế cục trận chiến.
Hắn giương cung, bắn hạ kẻ đang định tập kích “tên trộm”.
Lách người đến bên cạnh “tên trộm”, tốt bụng đưa tay kéo hắn ra khỏi vòng vây. Toàn thân “tên trộm” này đầy máu, không rõ đã phải chiến đấu khổ cực bao lâu trước khi bọn họ tới.
Hắn hoàn toàn dựa vào ý chí để cầm cự.
Cán đao rơi khỏi tay, hắn kiệt sức ngã xuống đất: “Đa tạ tiểu hữu…”
“Không cần cảm ơn, chỉ cần sau này làm người lương thiện là được.”
Vì đã giúp đỡ “tên trộm”, Địch Nhạc trở thành cái gai trong mắt đám địch. Nhìn thấy từng đợt kẻ địch ồ ạt kéo tới, dù thần kinh hắn có thô bao nhiêu cũng nhận ra có gì đó không ổn. Hắn hỏi “tên trộm”: “Bọn này là ai? Tử sĩ nhà nào thế?”
Nhưng thực ra điều hắn muốn hỏi hơn cả là — vị “trộm” nhân huynh này rốt cuộc đã trộm thứ gì mà bị truy sát khốc liệt như vậy?
“Tên trộm” không trả lời, chỉ nghiến răng vung đao chém giết địch. Địch Nhạc thấy giao tiếp không thông, đành thở dài rồi tiếp tục chiến đấu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play