Kỳ Thiện hỏi: "Tỉnh rượu rồi sao?"
Nhanh vậy à?
Nhìn thấy sắc mặt Thẩm tiểu lang quân đã bình thường trở lại, Kỳ Thiện thở phào nhẹ nhõm. Vừa rồi thấy cậu ta co ro bất động, còn tưởng bị người ta đầu độc mà mất mạng, may mắn chỉ là một phen hoảng hốt vô ích. Nhưng Thẩm tiểu lang quân không để ý đến hắn, chỉ tự mình bò dậy và xỏ giày mộc vào.
Chử Diệu khẽ nhắc: "Chân nọ xọ chân kia, rõ ràng là vẫn còn say."
Kỳ Thiện: "..."
Thẩm Đường vẫn giữ gương mặt ngây ngô, đảo mắt nhìn quanh như đang tìm kiếm gì đó, một lúc sau ánh mắt cô khóa chặt vào hướng cổng sân. Kỳ Thiện và Chử Diệu thoạt đầu không hiểu cô định làm gì. Ngay sau đó, họ thấy thiếu niên giơ tay lên như thể muốn bắt lấy thứ gì đó trong không trung.
Văn khí bùng nổ, hóa thành một thanh trường kiếm.
Thanh kiếm dài đến ba thước bốn tấc, lưỡi kiếm chỉ rộng hơn hai ngón tay một chút, dưới ánh trăng, trông nó lại càng thêm thon dài. Nếu nhìn kỹ chuôi kiếm, sẽ thấy trên đó quấn quanh chín con kim long với đủ màu sắc khác nhau, mắt rồng làm bằng ngọc, và trên thân kiếm có khắc chữ "Từ".
Kỳ Thiện: "!!!???"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT