Giữa lưu dân và lưu dân cũng có liên hệ.
Điều mà Thẩm Đường nhắm đến chính là điểm này.
Nàng dùng đám lưu dân căm hận triều đình Thập Ô để làm điểm đột phá, cố gắng tập hợp càng nhiều “kẻ có chí” càng tốt, khơi dậy mâu thuẫn nội bộ trong Thập Ô. Tuy nhiên, dù ý tưởng không tồi nhưng thực tế, đa số lưu dân đều là người già yếu phụ nữ và trẻ nhỏ, lại còn thiếu ăn thiếu mặc, ăn còn chưa đủ no, số chiến lực coi cho được một chút thì lại ít vô cùng, nếu không thì đã chẳng bị Từ Thuyên dẫn theo trăm người dẹp tan.
Muốn dùng được họ, tất nhiên là phải cung cấp đủ lương thực, mà lương thực cũng chính là điều then chốt để mà thu phục những thế lực lưu dân khác.
Lúc này Lâm Phong vẫn còn chưa biết mình lại bị nhét thêm một cái cục nợ.
Nàng bị Thẩm Đường triệu đến hỏi về tình hình quân lương dự trữ.
Lâm Phong đại khái xem qua số lượng và thành phần của đám lưu dân này, trong lòng bắt đầu tính toán, không mất bao lâu đã ước tính ra được chi phí đại khái. Nàng nghiêm nghị nói: “Chủ công, tuy quân ta hiện tại vẫn còn lương thực dư dả, nhưng không đủ để nuôi thêm đám người này. Tuy họ là lưu dân, nhưng cũng là người Thập Ô, bản tính gian trá, không đáng để thương xót, chi bằng cứ giết hết để diệt trừ hậu họa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT