“Gần đây không có bộ lạc nào cả.”
Cố Trì cũng chẳng cần phải nhớ lại bản đồ bố trí phòng thủ vùng Bắc Cương mà cũng có thể hình dung ra địa hình quanh đây, bởi con đường này là do họ cố tình lựa chọn — phải biết rằng, việc sắp xếp nơi ở cho các bộ lạc Thập Ô luôn có điều kiện nhất định: gần nguồn nước dồi dào, có tài nguyên phong phú để nuôi sống dê bò ngựa, lại phải có địa thế thiên nhiên giúp ngăn trở thú dữ hay cảnh giới trước kẻ địch — mà vùng đất này thì hoàn toàn không hề đáp ứng nổi những điều kia, nó khô cằn và vô cùng hẻo lánh.
Đừng nói đến săn thú, đến cả nguồn nước uống còn khó tìm.
Khả năng có bộ lạc Thập Ô cắm rễ tại đây rất thấp, đồng thời cũng giúp giảm bớt nguy cơ đoàn quân của bọn họ bị phát hiện.
Khương Thắng suy đoán: “Chẳng lẽ là lưu dân?”
Lương thực vốn là tài nguyên khan hiếm, nhà sư thì nhiều mà cháo thì ít. Giống như dân thường nơi đại lục, sau khi họ mất đi nhà cửa đất đai sẽ lưu lạc thành lưu dân, tầng lớp thấp kém trong Thập Ô mà mất đi thảo nguyên sinh sống thì cũng sẽ bị trục xuất, trở thành lưu dân. Kẻ trước dễ thành thổ phỉ, kẻ sau cũng vậy.
Cố Trì nói: “Đa phần là vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play