“Cháy, cháy rồi ư?”
A Lỗ suýt nữa thì vấp chân té ngã.
Đừng nhìn cậu ta thường ngày nghịch ngợm phá phách, thường xuyên chọc giận a nương, trêu ghẹo mấy thúc bá trong bộ lạc, nhưng trong lòng cậu, bộ lạc chính là nhà, tất cả mọi người đều là người thân của cậu. Chỉ cần ý nghĩ “cháy rồi” vừa hiện lên trong đầu, cậu đã lập tức tăng tốc, chạy một cách điên cuồng.
Vừa chạy vừa lớn giọng hô hoán: “Cứu hỏa!”
Mùa đông ở Thập Ô ít mưa lại khô hanh, đúng là rất dễ bắt lửa.
Không khí trong lồng ngực vì chạy gấp và gào thét mà trở nên loãng dần, từng hơi thở đều nóng rát như bị ngọn lửa liếm qua, mồ hôi tuôn ra như tắm, cả người đều nóng hầm hập như thiêu. Nhưng cậu chẳng rảnh đâu mà để ý đến mấy thứ ấy, trong đầu chỉ còn một suy nghĩ duy nhất: phải nhanh chóng trở về!
Nhưng khi chỉ còn chưa đến năm mươi trượng là tới bộ lạc, giữa ánh lửa chói mắt thấp thoáng mấy bóng người mơ hồ, cậu ta mơ hồ trông thấy một dáng người quen thuộc ngã xuống, đồng thời một tiếng kêu thảm ngắn ngủi vang lên. A Lỗ bị cảnh tượng đó dọa đến mức toàn thân đều run bắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT