Đường Tình Ái không biết suy nghĩ của Dạ Vương Gia, nàng hơi nghiêng đầu chậm rãi nói: “Vậy ta cũng không cần ngài phải bảo vệ.”
“Cô phải ghi nhớ mình vẫn là Dạ Vương Phi, khi nào chúng ta hòa ly bổn vương mới cho cô tự do.” Dạ Vương Gia nhẹ giọng nhắc nhở, Đường Tình Ái chẳng hề để ý mà đứng dậy định rời khỏi.
Tuy nhiên vừa xoay người thì bị đối phương kéo tay, cuối cùng nàng ngã vào lòng hắn.
Đường Tình Ái nhíu chặt mày, trừng mắt nhìn Dạ Vương Gia đang vòng tay ôm eo giữ nàng lại, sau nghe hắn kiên nhẫn bảo: “Cô hãy ngoan ngoãn làm Dạ Vương Phi của bổn vương, đừng tìm cách hồng hạnh vượt tường nữa.”
“Vương Gia có biết tại sao Diệp Lam Cung mất kiểm soát không?” Đường Tình Ái bỗng nhắc tới Quốc Sư.
Dưới sự chờ đợi từ Dạ Vương Gia, nàng nhẹ nhàng cười mở miệng: “Huynh ấy tưởng Vương Gia ép ta nhường việc viết thư ra, nên khi trông thấy ngài đã tức giận hơn trước đây.”
Một câu nói dối nhưng khiến Dạ Vương Gia thay đổi sắc mặt, hắn siết lấy eo nàng rồi trầm giọng: “Cô luôn để bản thân trong sạch nhất nhỉ? Hay cô tính toán đạp hai thuyền cùng lúc mới vội vàng đẩy tội xấu lên bổn vương?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT