Quốc Sư nhìn Đường Tình Ái vì một nam nhân khác bày ra đủ loại cảm xúc, mà trong lòng không biết bao nhiêu nỗi khó chịu, tuy nhiên cũng vẫn kìm nén gượng lên nụ cười nói: “Thứ A Tình yêu quý ta giúp nàng bảo vệ, chúng ta mãi mãi che chở cho nhau như xưa.”
“Diệp Lam Cung, tâm huynh rất sâu không ai lường được, lời của huynh nói cũng chẳng ai dám tin.” Đường Tình Ái cười nhạt đáp trả đồng thời rút tay lại, dáng vẻ hiển nhiên đã chán ngấy khi nghe nhắc về quá khứ.
Giữa bọn họ không còn hai chữ mãi mãi, thời điểm bị đối phương hạ thuốc giam cầm đã chứng tỏ dạng tình yêu dành cho nàng là gì.
Cưỡng ép, cố chấp, tham lam, suy ra chỉ muốn chiếm hữu làm đồ vật riêng, phần tình cảm trong câu nói kia có bao nhiêu phần tính toán cho nàng dễ thở đâu?
Mặc dù mỗi lời mang theo nghĩa nặng ân sâu, song từng động tác đều phải ghì chặt lại, sức lực đấy khiến nàng cảm nhận nỗi đau da thịt.
Đã quá đủ.
Đường Tình Ái chuyển người nằm quay lưng ra, Quốc Sư thì im lặng đứng dậy đi khỏi phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT