Editor: Moonliz
Tuy rằng phòng sinh hoạt chung nhà Hufflepuff cũng nằm dưới mặt đất như nhà Slytherin, nhưng phòng sinh hoạt chung nhà Hufflepuff thoải mái hơn nhiều.
Nó chỉ ở dưới mặt đất một tầng thôi, không quá nóng cũng không quá lạnh, càng không bị tiếng gió quấy rối khi đang ngủ giống nhà Gryffindor.
Vì chủ nhiệm nhà Hufflepuff là giáo sư Sprout là giáo viên môn Thảo dược nên có rất nhiều cây xanh được đặt trong phòng sinh hoạt chung. Đồ trang trí là màu vàng, màu đại diện cho Hufflepuff, tuy không lộng lẫy hay cá tính nhưng cũng đủ sáng sủa và thoải mái.
Lần này có sáu cô gái vào Hufflepuff, trong đó có cả cô, con số này nhiều hơn các nhà khác một chút, nhưng năm nay số học sinh nam nhiều hơn số học sinh nữ một người.
Cho nên mới nói, không có nhiều phù thuỷ nhỏ nhập học ở nước Anh vào mỗi năm cho lắm. Nếu cô nhớ không lầm thì kiếp trước cô đã đọc một bài khảo sát thống kê của một ai đó, trên đó có thống kê số học sinh nhập học cùng năm với Harry. Trên đó thể hiện rằng có ba mươi người vào cùng khoá năm đó, nhưng vẫn có một số chỗ không nói rõ ràng. Nên số lượng học sinh mới dao động trong khoảng ba mươi người.
Cô đã cố tình để ý trong lần phân loại này, phát hiện đúng là không có gì khác so với những gì người đó phân tích vào kiếp trước. Tổng số học sinh mới vào năm nay là mười ba người, mà mình nhà Hufflepuff đã chiếm mười ba học sinh rồi, chỉ có thể nói nhà Hufflepuff là nhà khoan dung nhất mà thôi.
Kiếp trước Esther từng sống trong ký túc xá sáu người nên cô không có gì là không quen cả. Huống hồ phòng ngủ nữ trong nhà Hufflepuff cũng vô cùng rộng, sáu người các cô ở với nhau cũng không quá chật chội.
Năm người bạn cùng phòng này của cô lần lượt tên là: Anne Bailey, phù thủy hỗn huyết; Donna Hunt, phù thủy Muggle; Cassie Walter, phù thủy thuần huyết; Fiona Ryan, phù thủy hỗn huyết; Ariana Sidney, phù thủy Muggle.
Có thể được phân đến nhà Hufflepuff chứng tỏ những cô gái này không khó ở chung, mọi người vừa thu dọn hành lý của mình vừa trò chuyện, họ nhanh chóng làm quen với nhau.
"Nói thật, lúc nhận được thư thông báo nhập học, cha mẹ tớ tưởng đó là trò đùa dai của ai nên không hề coi trọng nó mà còn vứt thư đi nữa."
Donna là một người sôi nổi và hay nói, cô ấy kể cho mọi người nghe về những chuyện mình đã trải qua lúc trước với biểu cảm vô cùng phong phú: "Mãi đến khi giáo sư tìm đến nhà thì tớ mới biết đây là sự thật."
Cũng là gốc Muggle nên Ariana cũng vô cùng đồng cảm, cô ấy cũng nói: "Ai mà không như thế đâu? Rốt cuộc tất cả mọi người đều cho rằng ma pháp là cái gì đó trong truyện cổ tích dùng để lừa trẻ con. Thật ra trước khi khai giảng, cha mẹ tớ cũng không muốn cho tớ đi học đâu vì nghe có vẻ không đáng tin một tí nào, nhưng vì tớ kiên trì muốn đến đây đấy. Trên đời làm gì có thứ gì hay ho hơn là học pháp thuật đâu?"
"Đúng thế!" Fiona cũng mở miệng nói: "Mẹ tớ là một pháp sư, nhưng mẹ chưa từng nói về điều đó, mãi đến khi tớ nhận được thư thông báo nhập học thì mẹ mới nói cho tớ và cha biết. Tuy cha có hơi khó chịu vì mẹ luôn lừa cha nhưng vì họ vô cùng yêu nhau nên cha đã tha thứ cho mẹ.
Những gì tớ được nhìn và nghe thấy trong buổi khai giảng đã vượt qua sức tưởng tượng của tớ, tớ cảm thấy thế giới pháp thuật vô cùng kỳ diệu!"
"Đúng thế, lúc đầu tớ còn thấy hơi thấp thỏm, rốt cuộc thì từ trước đến nay tớ chưa từng tiếp xúc với pháp thuật mà, nhỡ đến khi vào trường rồi, những học sinh khác đều rất giỏi mà tớ lại hoàn toàn không theo kịp thì phải làm sao bây giờ? Hoặc nếu họ không dễ ở chung, xa lánh tớ thì phải làm sao bây giờ? Cũng may mọi người đều rất hoà thuận."
"Yên tâm đi, tớ là phù thuỷ thuần huyết nhưng trước khi đi học tớ cũng chưa học bất kỳ ma pháp nào hữu dụng cả, tất cả mọi ngườid đều giống nhau thôi. Về phần xa lánh thì nơi này cũng chẳng phải Slytherin, sẽ không ai kỳ thị phù thuỷ nhỏ xuất thân Muggle cả."
"Hơn nữa Donna trông đáng yêu như thế thì sao lại xa lánh cậu được chứ?"
Esther ngồi bên cạnh Donna cười nói.
Cô duỗi tay chạm vào mái tóc bạc bồng bềnh của Donna, cô thật sự rất hâm mộ.
Nhưng Donna nói, đây không phải màu tóc tự nhiên mà là tóc nhuộm.
Nhưng cũng vẫn rất đẹp, phối hợp với khuôn mặt tròn, trắng trẻo thì trông cô ấy hoạt bát, dễ thương như một con búp bê vậy.
Donna được khen thì thấy rất vui nhưng cô ấy vẫn nói: "Nếu bàn về người đẹp thì Esther mới đẹp ấy, đôi mắt màu lam của cậu giống hệt như đá quý ấy."
Câu này vừa thốt ra đã được mọi người trong phòng ngủ tán thành, nên tất nhiên chủ đề cũng chuyển sang nói về ngoại hình.
"Nói đến đây, tớ có nhìn thấy có một nam sinh rất đẹp trai ngồi trên bàn dài nhà chúng ta, vóc dáng cao cao gầy gầy, khi cười rộ lên thì trông vô cùng ấm áp, mọi người có biết anh ấy không?"
Ariana để lộ nụ cười say đắm, như đang nhớ lại diện mạo của người mà cô ấy đang nói.
Anne cũng nói: "Đúng thế!!! Tớ cũng có để ý! Thật sự rất đẹp trai luôn ấy!"
Cassie ngẫm nghĩ rồi nói: "Người mà mọi người nói có lẽ là học trưởng Cedric Diggory, trong Hufflepuff này không có nam sinh nào đẹp hơn anh ấy đâu, anh ấy lớn hơn bọn mình ba tuổi, nghe nói chơi Quidditch rất giỏi, là một Tầm thủ của Quidditch Hufflepuff đó."
"Uầy! Nghe giỏi vậy!"
"Không biết anh ấy đã có bạn gái chưa nữa, anh ấy đẹp như vậy thì mong là không có bạn gái!"
"Không biết nữa, nhưng ở những nhà khác cũng có rất nhiều học trưởng trông vô cùng đẹp trai, chỉ là lần này khoá của bọn mình không có nhiều người đẹp trai cho lắm."
"Nhưng có một số bạn nữ khá xinh á, như Esther này, còn có người cười lên lộ má lúm cuối cùng vào nhà Slytherin đó, à, còn có một cô gái tóc đỏ trông cũng không tệ."
"Chậc, trên thế giới có nhiều gái đẹp như vậy mà sao không thể thêm tớ vào chứ?"
"..."
Mọi người hào hứng trò chuyện cho đến khi Annie nhắc nhở: "Được rồi, các cô gái yêu quý của tớ ơi, chúng ta phải nhanh chóng đi ngủ thôi, ngày mai còn phải đến lớp đấy."
Đúng là không còn sớm nữa, tất cả mọi người nói chúc ngủ ngon với nhau sau đó từng người chìm vào giấc ngủ.
Ngày đầu tiên ở Hogwarts trôi qua trong yên bình.
Có lẽ vì quá kích động nên đến khi nửa đêm rồi mà Esther vẫn chưa ngủ được, đến tận khi qua nửa đêm rồi cô mới có thể chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau cô được bạn cùng phòng đánh thức.
"Trời ơi! Esther, cậu rời giường lẹ đi, hai đồng hồ báo thức cũng không gọi cậu dậy nổi, cậu ngủ say quá đấy, dậy đi, sắp muộn rồi."
Esther mở mắt ra, thấy bạn cùng phòng đang vội vàng rửa mặt chải đầu.
Thấy thế, Esther cũng lăn khỏi giường, gia nhập vào nhóm hỗn loạn của buổi sáng.
Vì thời gian có hạn nên sau khi họ thu xếp xong cũng chẳng có thời gian mà chậm rãi thưởng thức bữa sáng, tiện tay cầm đồ ăn sáng rồi ăn.
Ernie đã ăn xong bữa sáng và chuẩn bị đi học, khi nhìn thấy Esther hoảng hốt thì Ernie có hơi chột dạ nói: "Không phải anh cố ý không chăm sóc em, chỉ là nam sinh không được vào ký túc xá nữ."
Esther không có thời gian để trách móc anh ấy, hiện tại điều cô nghĩ trong đầu đấy là tiết đầu tiên là tiết Độc dược!
Nếu đến muộn, giáo sư Snape có quăng bọn cô vào vạc nấu luôn không!!!