Quán cơm nằm ngay bên ngoài tiểu khu, đối diện đường lớn—nơi mấy tiệm ăn có tiếng luôn đông khách. Nhưng hôm nay, nhờ cơn mưa lớn mà hàng quán lại hiếm hoi có bàn trống.
Giống như lời Lạc Mặc nói, trời đúng là mưa to thật.
Mặt đất đọng nước, từng bước chân dẫm lên là một vệt nước bắn tung tóe. Dưới ánh đèn xanh đỏ lập lòe, xe cộ qua lại như mắc cửi. Trời tối sầm, nhưng xa xa vẫn nhìn thấy từng mảng sáng lờ mờ, ánh đèn thành phố loang loáng phản chiếu.
Lâm Diên và Cảnh Nguyên Châu cùng che chung một chiếc ô.
Vì muốn che cho cậu, Cảnh Nguyên Châu cố ý nghiêng ô về phía Lâm Diên, khiến bên vai còn lại của anh rất nhanh đã bị ướt.
Lâm Diên liếc mắt nhìn một cái, rồi lại quay đi như không thấy gì. Cậu cúi đầu nhìn mũi giày, như thể muốn trốn tránh cái sự gần gũi này.
Nhưng dù tiếng mưa rơi lách tách khá to, cậu vẫn nghe rõ tiếng thở nhẹ bên cạnh, gần đến mức như sát bên tai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play